Friday, July 25, 2014

Đời người có bao lâu




huong dan nau an ngon





Đời người có bao lâu



Tôi sống trên đất Sài Gòn thấy nhiều rồi nụ cười hạnh phúc có, nước mắt đau buồn có....không chỉ riêng trên mảnh đất Sài Gòn này, bất cứ nơi nào có sự sống sẽ có con người. Nhưng có ai biết đời người là bao nhiêu năm, hãy trả lời tôi xem nào.......

Hix, dễ phải ko? Ấy đừng trả lời vội, suy nghĩ nào, vận động não một chút nào, ai có đáp án nào.....đâu xem nào....60 năm hay 80 năm.....hay là 100. Hà hà. Thật ra tất cả đều sai cả. Đời người thật ra rất ngắn ngủi, chỉ vì chúng ta tính tháng, tính ngày, tính những năm trôi qua trong đời chúng ta, cho nên chúng ta thấy nó dài rất dài phải ko?.

Tất cả chúng chỉ là phù du mà thôi, đời người thật sự ngắn, ngắn giống như cây nến đang cháy đó chợt con gió thổi đến làm cho cây nến tắt đi. Đời người rất ngắn, nó ngắn giống như thể mỗi tháng chỉ có một lần trăng và chẳng may trăng bị mây che khuất vào ngày quan trọng trong tháng. Đời người ngắn như thể con thuyền trên sóng cả rồi bị giông bão lật úp. Đời người ngắn giống như nhành hoa, sớm nở tối tàn. Đời người cũng ngắn như một ngọn gió thoảng qua. Đời người chỉ trong một hơi thở mà thôi......

Tất cả những buồn vui, những hạnh phúc hay đau khổ, giàu hay nghèo, đói hay no, trai hay gái, già hay trẻ......từ một người nông dân hay anh công nhân, một doanh nghiệp nổi tiếng lừng lẫy hay một kẻ giết người khét tiếng, một ca sĩ nhạc rock...hay là một người bán vé số.......từ ông chủ tịch quận hay là một kẻ lang thang.....tất cả rồi cũng sẽ kết thúc bằng một hơi thở mà thôi. Một hơi thở cuối mới biết rằng đời người thật sự là ngắn ngủi.......ngày ấy của mỗi chúng ta ko xa......ai rồi cũng phải đi con đường giống nhau đó là được sinh ra, lớn lên và chết đi. Tất cả chúng ta chỉ khác nhau về hoàn cảnh sống, khác nhau về cha mẹ, giới tính, đội tuổi, ngành nghề, niềm đam mê, sở thích, mục tiêu.....nhưng tất cả cũng sẽ gặp nhau ở một nơi. Tôi ko biết gọi đó là thiên đàng hay địa ngục, vì tôi chưa từng đi nên tôi ko thể kể cho người trên thế giới này biết thế giới bên kia của chúng ta ra sao.

Hix, chỉ một hơi thở trút xuống, chúng ta mới biết tất cả những thứ chúng ta yêu như gia đình, bạn bè, vợ hay chồng, con cái, và những thứ chúng ta ghét, chúng ta đều bỏ lại, bỏ lại sao lưng tất cả...tất cả trừ một thứ, tâm hồn của chúng ta.

Hãy tiếp tục yêu những người mà bạn đang yêu, những người sắp được bạn yêu và cả những người chưa được yêu......cùng những người bạn ghét......đừng mang đau khổ theo tâm hồn bạn. Chúng chỉ làm bạn tồi tệ hơn khi mỗi sáng bình minh ló dạng và trăn trở khi nửa đêm. Không có gì tốt bằng lòng mình và tâm hồn mình thanh thản. Hãy tha thứ cho tất cả lỗi lầm, người ta có câu :"đánh kẻ chạy đi, ko ai đánh kẻ chạy lại" Cuộc sống thật nghiệt ngã nhưng đâu đó vẫn ánh lên sự ấm áp của bàn tay và tấm lòng bao dung, đâu đó vẫn có một chút đỏ của tình yêu.

(ST)
món ăn Doi nguoi co bao lau
trích nguồn từ:http://vietcadao.com/huongdan/hon-nhan/doi-nguoi-co-bao-lau-3137.html

bài cùng thể loại, có thể bạn quan tâm Một Số Điều Nên Biết Về Dược Thảo






No comments:

Post a Comment